Buổi sáng đượm hơi anh
nồng nàn
Vòng tay ôm, ví dụ
không buông
Nào có bước chân anh đưa tiễn
quấn quýt dấu chân em
chiều vàng
(Ví dụ biển đêm ùa cơn thịnh nộ
sóng vô tình cuốn mất ngây thơ
ngón tay thôi níu bờ cát phẳng
để tim trôi xa bến
dật dờ
Và anh
ví dụ là thủy triều
sẽ vỗ bờ hoang vắng
bơ vơ…)
Có phải trầm luân, Anh-Em đó
nên tình quanh quẩn
tình chia xa?
Có phải một khắc là muôn thuở
nên yêu thương còn mãi đậm đà?
Có phải hôm nay tình ví dụ
nên hương trầm
…phai mất hôm qua…
PhốBiểnĐồiTây
17.11.2006