Mưa phùn lất phất giọt buồn rơi
Cây cỏ xôn xao hứng lệ trời
Cánh rủ hoa tàn bay khắp chốn
Cành trơ trụi lá đứng đơn côi
Đông khai hoài cảm tâm vơ vẩn
Năm mãn bâng khuâng ý rạc rời
Nhật nguyệt xoay vần đầu điểm bạc
Loanh quanh cơm áo đủ xong đời
PhốBiểnĐồiTây
10.12.2004