Ghét Người Ta, đi ra ngắm biển
Biển thấy hờn, biển cũng làm thinh
Quăng viên sỏi, sỏi lặn vô tình
Nước nhúc nhích, nước không dậy sóng
Ahhhhhhhh
Ghét Người Ta, ghét ai… trông giống
Tránh đi nghen, bãi cát của tui
Ngồi xa xa, bước ráng thụt lùi
Kẻo cùng đường, tui lườm chớ trách
Ahhhhhhhhhhhhhh
Ghét Người Ta chi cho… lãng nhách
Cát nằm ngoan, đem bới lung tung
Ngó đường mô cũng muốn nổi sùng
Mặt quạu đeo, (chắc) già thêm một buổi
Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh
Ghét Người Ta, ghét ai quá đỗi
Nhúm trong lòng lò lửa giận dai
Bén qua tim một góc u hoài
Máu xám ngắt, môi chì xấu tệ
Hmmmmmmmmmmmmmmmm
Ghét Người Ta, ghét sao… không dễ
Trí lầm bầm đuổi dáng “đi đi!”
Vô duyên nhỉ, mắc chi tim trì
Đổ nặng nợ, tại duyên tại số
Ghét Người Ta chi cho mình… khổ!
PhốBiển
24.01.2006