tháng giêng ngoan sắp ôm thành quá khứ
sẽ gọn gàng nằm trong những ô vuông
tuần tự theo suốt một mùa đông buồn
lặng lẽ như những giọt sương
cứng mình hoá đá
bông tuyết vẫn rơi lạnh lùng trắng xóa
con nắng chập chờn không đủ ấm ước mơ
ấm gót chân ở một góc đợi chờ
để tiếng thở dài chìm theo cơn gió
em vẫn ngồi giữa mùa xanh nhung nhớ
giữa khát khao của một thuở hẹn hò
trên những vòng xe
bàn tay nắm bất ngờ
nghe âm vang khúc ca miền quá khứ
khung cửa kín bủa vây hồn lữ thứ
bấm nốt chùng em giáp mặt hương xưa
nhốt kỷ niệm vào đôi mắt ướt mưa
chạm thời gian bằng nỗi đau âm ỉ
hãy để tháng giêng rơi trong hoan hỷ
em hãy hát lời chào đón mùa xuân
thắp đi em, ngọn lửa chuốc ân cần
dẫu trở trăn rạng ngày còn đọng lại
tuyết vẫn rơi
em mang lòng huyền thoại
giữ chút ngu ngơ của thuở trăng rằm
để ngọt ngào, Anh, nguyên vẹn đến thăm
và Em, bỏ quên đi mùa đông giá buốt
PhốBiểnĐồiTây
Chủ Nhật 31 tháng Giêng, 2010