Vẫn rì rầm tiếng pháo xa vọng lại
Màn đêm buông
mấy cặp mắt ngó nhau
trong khoảnh khắc rồi vội vã quay đầu
tránh lo âu,
trốn bồn chồn bấn loạn
Sau cửa khoá,
trong bóng đêm quờ quạng
những bàn tay nắm chặt lấy bàn tay
Nén hơi thở
mong ý nghĩ vụt bay
Lòng thành khẩn cầu rạng ngày yên ổn
Bỗng giật mình
cả nhà ngồi dậy, nhổm
Có tiếng đập dồn
hốt hoảng gọi tên
Mở cánh cửa
sáu người nép một bên
Anh chị đem gia đình về trú ngụ
Ôm nhau mừng
một nhà được cùng đoàn tụ
Trải chiếu chăn mong dỗ giấc qua đêm
…Chợt nghe thét,
đạn xuyên lủng gạch thềm
…Tạ ơn trên, mọi người còn nguyên vẹn
Ba giờ sáng,
mấy anh em nghèn nghẹn
“Chắc đành thôi, mình phải tính đường đi
Chờ chút nữa rồi thu xếp tức thì”…
…Anh thở dài, chị run vai nấc khẽ
Sáu giờ sáng,
…qùy xin Cha: “đi nhé”
Cha vuốt đầu, ôm chị, nén lệ rơi
“Các con đi, Cha ở lại chờ Trời
Mong gặp lại, các con nên người cả”
Đầu cúi thấp, hôn Cha, khoanh tay xá
Nặng bước chân, nước mắt rớt tưới môi
Biết quay đi sẽ vĩnh viễn xa rời
Cha yêu qúy, nơi sinh thành, cắt ruột
…..
Chen lấn trên từng nấc thang gầy guộc
Người xô đẩy người
rách áo, bầm thân
Chân nối chân
khi vội vã
lúc bần thần
Thôi thúc đứng, ngồi, chờ trực thăng đến
Suốt buổi chiều chị không hề lên tiếng
Mặt đăm chiêu, vuốt mãi mái tóc em
Đám con nít cũng nhìn nhau im lìm
Sát bên mẹ, chờ chuyến bay định mệnh
Năm giờ sáng, ba mươi tháng Tư, lệnh!
Lính đồng minh lên đạn
sắp hàng ngang
Tay chỉa súng vào đoàn người xếp hàng
Bước thụt lui giữa hoang tàn, khói lửa
Ngơ ngác
bàng hoàng
lớp người sấp ngửa
bật vùng lên
tán loạn chạy thoát thân
tìm tự do trong tầm mắt thật gần
cố bám víu chiếc trực thăng sau cuối
…..
Mấy tầng lầu (*)
xuống lên người đã đuối
Mặt mũi bơ phờ
ráng sức cõng con
Anh tuột tay
đứa bé rớt lăn tròn
nằm bẹp gí dưới sóng người tràn tới
Mấy chị em bị xô, tay không kịp với
Lạc nhau,
gọi khản cổ giọng thất thanh
Như người điên, chị xông dạt bức thành
đẩy gót giày
kéo con ra
máu đổ!
Khóc tức tưởi
Chị ôm con hôn dỗ
Anh nghiến răng
cởi áo quấn cho con
Nhìn nhau, cùng quyết định giờ sống còn
“Về thôi, khổ đau gì ta chung gánh!”
Lếch thếch chín người lê ra cổng chánh
Đạn véo ngang, rớt dọc, lựu đạn cay!
Xe tăng, giặc, kéo nghịt đường giữa ngày
Mặt sát khí hầm hè, say cờ đỏ
Anh bồng con máu hoà dòng lệ nhỏ
Biết từ đây khổ nhục sẽ vây quanh
Biết từ đây biệt ly phải đoạn đành
Lầm than phủ dân lành vì giặc cộng!
Phốbiển
30.04.2006