Quân vương ơiii, tim hậu đây bé tí
Chỉ để yêu và… ghen một chút thôi
Sợ tim rách sẽ mang sầu đơn côi
Nên tủi phận khi Quân vương giả trách
Bậc mẫu nghi thì phải giữ cung cách
Nên chỉ hờn, thủ thỉ với Quân Vương
Hậu nào dám nỉ non ở ngoài đường
Không để cung nữ, thần dân dè bĩu
Chuyện triều chánh phải lo, Hậu thật hiểu
Được lòng dân thì mới vững ngôi cao
Trị vì thiên hạ có dễ đâu nào
Lo việc nước, việc nhà, Quân Vương giỏi
Hậu ngày đêm nguyện cầu và mong mỏi
Được thái bình một cõi ấm no dân
Hậu vẫn kề bên chăm sóc chuyên cần
Lo… cơm nước, áo quần Quân Vương đó
Vui chơi với cung nữ là chuyện nhỏ
Hậu chỉ lo người mang dạ ác tâm
Nhỏ to, ngọt ngào khiến Vua bị lầm
Đem… phế Hậu, đổi ngôi không thương tiếc
Nhắn nhủ thế nhưng Hậu đây vẫn biết
Tim Quân Vương chỉ có mỗi mình “EM”
Chàng cứ bảo cung nữ múa cho xem
Thiếp sẽ ngồi kế bên mà rót rượu
Hậu thật tình không phải người bảo thủ
Để Quân Vương mặc sức ngắm hoa Xuân
Chỉ nhắc nhở chàng nhìn xa, ngắm gần
Nhưng đừng quên “Ái Khanh của Trẫm” nhé
BiểnQuốc
13.05.2003