(Tình Thư Gửi Lính 2)
Hai tuần qua
ngỡ như vài thế kỷ
Thời gian ơi
lạnh buốt nỗi trông chờ
Những ngón tay buồn
trên nhật ký bơ vơ
Từng trang đậm nét võ vàng mong đợi
Tóc giận ai
tóc hững hờ rối sợi
Môi hờn ai
môi mím giấu nụ duyên
Mi sũng ướt
trĩu bóng dáng buồn phiền
Mộng xanh thẳm
chừ mỏi mòn quá đỗi
Muốn được quên
mà con tim rất tội
mãi nhịp đều
giai điệu trổi nhớ nhung
Muốn xa cách
trải lòng theo lạnh lùng
mà lưu luyến níu hồn cho chới với
Lênh đênh đâu
sao lá thư chẳng tới
Sáng chiều trông
cho hờn dỗi ngăn tim
Dấu yêu đâu
sao xa vắng lặng chìm
Lời tình tự
hẳn nhạt nhòa dĩ vãng
Đâu dã qùy, đâu păng-xê thượng bản
những hẹn hò
“Hoa gửi bé yêu thương”
giờ mù sương chùng lấp cõi thiên đường
Sầu cô quạnh
ôm nỗi niềm câm nín
…Bé giận anh, ơi giận anh ghê lắm …
PhốBiển
09.05.2006