Em ngoan một bữa Anh nhờ
Cứ đi nghịch phá cho khờ tim Anh
Ừ thì em thôi đành hanh
Ừ thì em sẽ hiền lành như nai
Ừ thì như giọt hiên ngoài
Mong manh mưa bụi giọt cài tóc mây
Ừ thì như nắng ban mai
Dịu dàng ấm áp sưởi ngày Đông sang
Ừ thì như hoa trên giàn
Nhỏ nhoi khép nép bên bàn tay Anh
Ừ thì ngưng giọt long lanh
Ngưng chu cái miệng nói giành, ghét ghê!
Ừ thì ngoan thật nhiêu khê
Quên “vâng dạ” mãi, cứ trề môi, “không”!
Tự dưng “dạ Anh”, má hồng
Chắc ngoan một bữa, Anh gồng hết năm!
PhốTrêu
06.01.2003