Muốn làm Chú cứ việc xưng là Chú
Loanh quanh chi chuyện net, nhạc, cùng thơ
Rồi “vấn vương“, rồi “hờn giận”, bâng quơ
“Cô bé”…umm… đọc hoài mà chẳng hiểu
Vẫn đùa vui, có ai đâu dè biểu
Hổng vu vơ, hổng giả cách đành hanh
Chỉ khi… hờn mới dẩu cái miệng, chanh
Tại chú, ơ… anh… chú trêu “bé dữ!”
Cũng nhiêu đó, đâu đổi thay con chữ
Gọi bơ bơ, nói tách bạch, mởm gì
Ơ, mà anh… í… chú bảo thương chi?
(Nghe loáng thoáng tự dưng… tim hồi hộp)
Chỉ chuyện danh xưng sao nghe choán ngộp
Chú hỏi lung tung, ai đeo đuổi, lụy tình?
Người nào lạ người nào quen, muội huynh
Chú rắc rối rồi đổ thừa, thấy ghét!
Ờ, biết chú khôn, em không thắc mắc
Học hỏi theo để chú khỏi cành nanh
Từng lời chú chia sẻ trong thư xanh
“Bé ơi bé, đừng gọi Anh bằng Chú!”
MeChuaPhốBiển
08.2005